
Lục Thông là
thanh tịnh 6 căn trong kinh Phật: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý. Khi tâm bị ô
nhiễm thì 6 căn là lục tặc, là 6 tên giặc làm tâm xao động, vọng tưởng. Nhưng
khi đã chế ngự 6 căn không bị ô nhiễm, tâm không động, không khởi vọng tưởng.
Chúng ta cũng gọi đó là Lục Thông (6 phép thần thông) là có đầy đủ thần thông
nhất, bao gồm:
1. Thiên nhãn thông: tăng khả năng nhìn của mắt, không bị
trở ngại bởi khoảng cách, chướng ngại vật, thậm chí còn nhìn xuyên thời gian,
nhìn thấy những sinh vật ở thế giới khác. Cơ sở khoa học của Thiên Nhãn Thông
là: bình thường con người chúng ta chỉ nhìn thấy những sắc chất có quang phổ từ
màu đỏ đến màu tím. Nhờ luyện tập thiền định, hoặc một phép rèn luyện tinh thần
nào đó, sóng não của chúng ta mạnh lên, có thể "bắt sóng" được những
sắc chất ở tần số khác, ví dụ như sóng siêu ngắn (một loại sóng có thể xuyên qua
vật cản, dùng trong thông tin vũ trụ), vì vậy người đạt Thiên Nhãn Thông có sức
nhìn không hạn chế.
2. Thiên Nhĩ Thông: tăng khả năng nghe của tai, không bị
trở ngại của ngôn ngữ, giống loài, có thể nghe được mọi âm thanh trên thế gian,
hiểu được tiếng muôn loài. Cơ sở khoa học tương tự Thiên Nhãn thông.
3. Tha Tâm Thông: khả năng biết được suy nghĩ của kẻ
khác. Cơ sở khoa học của Tha tâm thông: bộ não con người ví như một đài thu và
phát sóng, mọi tâm tư, ý nghĩ của chúng ta đều tỏa ra xung quanh dưới dạng
sóng. Nhờ tu tập Thiền định, hoặc một phép luyện tinh thần nào đó, chúng ta cải
thiện được sức thu của não bộ, thì khi đó ta có thể thu được sóng não của người
khác và hiểu họ đang nghĩ gì.
4. Túc mạng thông: khả năng nhìn thấy được trăm ngàn hoặc
vô lượng kiếp quá khứ của mình và người khác. Cơ sở khoa học của Túc mạng
thông: khoa học nhân điện ngày nay đã chụp được luồng điện trường xung quanh
con người, mà trong tôn giáo gọi là "Hào quang", gồm 7 tầng, phản ánh
tính cách, tình trạng sức khoẻ, suy nghĩ của người đó. Đặc biệt tầng thứ 7, nằm
ở ngoài cùng, lưu giữ ký ức của người đó không chỉ từ thuở nhỏ mà từ vô lượng
kiếp quá khứ. Người đạt thần túc thông có thể đọc hiểu tầng hào quang này.
5. Thần túc/cảnh thông: khả năng di chuyển không hạn chế: phi
thân, di chuyển tức thời. Thậm chí còn có thể tàng hình, hiện thân to, nhỏ tùy
ý. Cơ sở khoa học của Thần cảnh thông: con người vốn dĩ được tạo thành bởi vô
số các tế bào. Khi luyện tập sức mạnh ý chí đến mức có thể làm chủ chính mình,
làm chủ từng bộ phận trong cơ thể, thì việc làm cho cơ thể nhẹ nhàng, co nhỏ, phình
lớn.. là điều hoàn toàn có thể. Nói thêm về khả năng di chuyển tức thời: khoa
học ngày nay thừa nhận có sự tồn tại của chiều không gian thứ 4, người bước vào
chiều không gian này có thể đi đến bất cứ đâu trong không gian 3 chiều (là nơi
ta đang ở).
6. Lậu tận không: khả năng làm chủ bản thân tuyệt đối, ý
nghĩ được kiểm soát, không còn vọng tưởng (suy nghĩ vẩn vơ), không còn nghi
ngờ, không bị nhiễm ô dù trong hoàn cảnh nào, tâm thức tĩnh lặng, xóa bỏ mọi
nghiệp chướng (tốt hoặc xấu). Người đạt Lậu Tận Thông sau khi chết (gọi là Viên
Tịch hoặc Tịch Diệt) sẽ không còn luân hồi sinh tử, sẽ ở trong một trạng thái
vô cùng trong sáng, thoải mái, mà Phật giáo gọi là Niết bàn.
Lậu tận thông là mục đích cuối cùng của bất cứ người xuất gia
theo Đạo Phật nào. Năm thần thông kia (ngũ thông) thì quỷ (tà giáo), thần
(người có phép mầu), tiên(người sống lâu), hoặc phàm phu (là chúng ta đây) chỉ
cần luyện tập đều có thể đạt được. Còn bậc Thanh Văn, Bích Chi Phật, Phật Như
Lai mới có Lậu Tận Thông.
Đức Phật xưa kia nhờ Thiền định mới đạt quả vị Vô thượng Chánh đẳng
Chánh giác, chúng ta ngày nay không thể giỏi hơn Ngài được, vì thế để đạt Lục Thông,
không có gì hơn là phải Thiền.
Trên lý thuyết thì có vẻ rất dễ dàng, chỉ cần diệt được Tham(lam), Sân(hận), Si(ngu si) là đủ. Nhưng thực tế thì không hẳn, trước tiên ta phải giảm thiểu cho đến từ bỏ 5 ham muốn phàm phu (Ngũ dục) là: tài (tiền), sắc (sắc dục,tình yêu), danh(địa vị), thực(ăn uống), thụy (ngủ nghỉ). Kết hợp với quán chiếu tính Không của vạn vật: tất cả là vô thường, hư ảo, được hôm nay, mai lại mất, không nên vương vấn, có thì tốt, không có thì thôi, chịu khó làm là có. Nghĩ được như thế là ta đã dẹp được Tham lam rồi đó, khi Tham diệt thì Sân và Si cũng vơi đi ít nhìều, vì khi lòng Tham không được toại nguyện thì nổi giận (Sân) rồi làm điều thiếu suy nghĩ (Si).
Trên lý thuyết thì có vẻ rất dễ dàng, chỉ cần diệt được Tham(lam), Sân(hận), Si(ngu si) là đủ. Nhưng thực tế thì không hẳn, trước tiên ta phải giảm thiểu cho đến từ bỏ 5 ham muốn phàm phu (Ngũ dục) là: tài (tiền), sắc (sắc dục,tình yêu), danh(địa vị), thực(ăn uống), thụy (ngủ nghỉ). Kết hợp với quán chiếu tính Không của vạn vật: tất cả là vô thường, hư ảo, được hôm nay, mai lại mất, không nên vương vấn, có thì tốt, không có thì thôi, chịu khó làm là có. Nghĩ được như thế là ta đã dẹp được Tham lam rồi đó, khi Tham diệt thì Sân và Si cũng vơi đi ít nhìều, vì khi lòng Tham không được toại nguyện thì nổi giận (Sân) rồi làm điều thiếu suy nghĩ (Si).
Để dẹp bỏ Sân thì trong khi Thiền định phải Quán Từ Bi, trải
lòng thương yêu mọi loài chúng sinh, kể cả hữu hình hay vô hình, thế giới này
hay thế giới khác. Trong cuộc sống phải biết nhẫn nhịn, bị người mắng chửi thì
nghĩ rằng nhờ mắng mình mà họ bớt xì-trét (Stress), đợi khi họ nguôi ngoai thì
kiếm lời khuyên nhủ, đó là hành động của bậc quân tử. Khi gặp người khác phái
thì phải xóa bỏ ý nghĩ dâm ô trước, rồi mới trải lòng Từ Bi sau.
Chỉ cần dẹp bỏ Tham và Sân là chúng ta đã sáng suốt lắm rồi, cái
Si không còn cơ hội hoành hành mạnh nữa. Tuy nhiên trong ba cái thì Si là gốc, còn
Tham, Sân chỉ là ngọn mà thôi. Khi Tham, Sân, Si bị tiêu diệt thì Bản
chất, hay Phật tính của ta hiển lộ, Bản chất của chúng ta là: Thần Thông, Từ Bi,
Trí Tuệ. Nên nhớ chỉ cần 1 trong 5 dục (Ngũ dục) trỗi lên thôi là công phu của
ta lui sụt tức khắc, vì thế phải biết làm chủ chính mình, đặc biệt là Dục.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng mã code dưới đây để chèn hình, video từ bên ngoài vào comment:
- Tặng hình : [img] link hình [/img]
- Gửi tặng video: [youtube] link youtube [/youtube]